Một thời, Tôn giả Mahàcunda trú giữa dân chúng Cetì, tại Sahajati. Tại đây, Tôn giả Mahàcunda bảo các Tỷ-kheo:
Ở đây, này chư Hiền, Tỷ-kheo là hạng khoe khoang, khoa trương những chứng đắc của mình: "Tôi chứng nhập, tôi xuất ly sơ Thiền. Tôi chứng nhập, tôi xuất ly Thiền thứ hai…Thiền thứ ba…Thiền thứ tư…Không vô biên xứ…Thức vô biên xứ….Vô sở hữu xứ…Phi tưởng phi phi tưởng xứ….Diệt thọ tưởng định". Như Lai hay đệ tử Như Lai là bậc hành thiền, thiện xảo trong thiền chứng, thiện xảo trong tâm người khác, thiện xảo trong hành tướng tâm người khác, thẩm vấn, gạn hỏi, thảo luận. Vị ấy khi bị Như Lai hay đệ tử Như Lai là những bậc hành thiền, thiện xảo trong thiền chứng, thiện xảo trong tâm người khác, thiện xảo trong hành tướng tâm người khác, thẩm vấn, gạn hỏi, thảo luận, rơi vào trống không, rơi vào rối ren, rơi vào bế tắc, rơi vào bất hạnh. Như Lai hay đệ tử Như Lai rõ biết tâm người ấy như sau: Tôn giả này có những hành động phá nát,
... có những hành động bể vụn, có những hành động chấm đen, có những hành động uế nhiễm, có những hành động không phù hợp, có những tập quán không phù hợp trong các giới luật. Phá giới là Tôn giả này, và phá giới có nghĩa là tổn giảm trong Pháp và Luật do Như Lai thuyết giảng. Không có lòng tin là Tôn giả này, nghe ít là Tôn giả này, theo tà hạnh, khó nói là Tôn giả này, bạn bè với ác là Tôn giả này, biếng nhác là Tôn giả này, thất niệm là do Tôn giả này, gian xảo là Tôn giả này, ác tuệ là Tôn giả này, và như vậy có nghĩa là tổn giảm trong Pháp và Luật do Như Lai thuyết giảng.
Ví như, này chư Hiền, một người bạn nói với người của mình: "Này bạn, khi nào bạn cần đến tài sản, hãy xin tôi tài sản và tôi sẽ cho bạn tài sản." Người bạn kia khi cần đến tài sản liền nói với người bạn như sau: "Này bạn, nay tôi cần đến tài sản, hãy cho tôi tài sản". Vị ấy trả lời như sau: "Vậy này bạn, hãy đào ở đây". Vị kia tại đấy đào lên và không tìm được gì. Vị kia nói: "Này bạn, bạn đã nói láo với tôi. Này bạn, bạn đã nói những lời trống rỗng với tôi." "Hãy đào ở đây". Vị ấy nói: "Này bạn, tôi không nói láo với bạn. Tôi không nói những lời trống rỗng với bạn, nhưng tôi bị điên loạn, tâm tôi bị đảo lộn". Cũng vậy, này chư Hiền, đối với Tỷ-kheo là hạng khoe khoang, khoa trương những chứng đắc của mình.
Tỷ-kheo ấy, này chư Hiền, sau khi đoạn tận mười pháp này (phá gới, không có lòng tin, nghe ít, theo tà hạnh, khó nói, biếng nhác, bạn bè với ác, gian xảo, khó nuôi dưỡng, ác tuệ), sẽ được tăng trưởng, lớn mạnh, lớn rộng trong Pháp và Luật này, sự kiện này có xảy ra.
(Tăng Chi Bộ Kinh, Chương Mười Pháp, Phẩm Trưởng Lão)

No comments :
Post a Comment